1. Năm Mười.
1.
Năm Mười
Con từ một lần vô ý
Nên sau hiện hữu trên đời
Trước khi cất lời, tiếng khóc
Là ngàn nhịp thở chơi vơi.
Con từ tình thương ngoại chắt
Từ đồng bạc cắc dụm dành
Từ câu ầu ơ mẹ hát
Êm đềm ngủ giấc trưa thanh.
Tuổi thơ con là buổi sớm
Theo bà buổi chợ chưa tan
Gói hàng cắp xe lỉnh kỉnh
Ngồi sau yên, ngoại buộc ràng.
Tuổi thơ con là khép nép
Ngó nhìn chúng bạn ngoài xa
Nối đuôi "năm mười", "rồng rắn"
Lon ton mấy lượt trước nhà.
Con không nhà, cha không có
"Biết điều, ngoan ngoãn nghe hông"
"Chú tâm học hành cho giỏi"
Đừng than chi mẹ phiền lòng.
Và con - những lời như thế
Mà gìn vẹn sống không ngơi
Cố công bớt nhiều tổn hại
Vì không muốn mẹ nhiều lời.
Mẹ thương vì con thuở bé
Bảo gì nghe nấy, không van
Mẹ ưng con kề sát rạt
Chú tâm lời dặn rõ ràng.
"Nhưng sao mẹ ơi, buồn lắm
Muôn điều ý mẹ mà sao
Con không hề vui, hạnh phúc
Dù cho thế trận như nào"
Và con tách mình, len lỏi
Thử tìm riêng chút yên vui
Dường như không còn ý mẹ
Con vơi bớt những ngậm ngùi.
Rồi con vì con, thử sống
Tỏ bày với mẹ lời riêng
"Mẹ không còn thương con nữa
Hay quen với cảnh buộc xiềng?"
Năm mười mười lăm hai mốt
Con vờ vịt sống như xưa
Năm mười mười lăm hai mốt
Lòng riêng trốn chạy bằng thừa.
23:31 29/10/2024
nguyncat.