67
5
3074 chữ

Cỡ chữ

Màu nền

1. Top 10 ngôn tình hot nhất


1. Đừng nói với anh ấy tôi vẫn còn yêu - Lục Xu


Thể loại: thanh xuân vườn trường, gương vỡ lại lành, HE


"Từ nay trở đi, cậu chính là tình đầu của tớ."


"Tử Hàn, đừng bỏ mặc em."


"Vương Y Bối, anh cho em thời gian suy nghĩ bằng một trăm bước chân, nếu em thực sự muốn đi, anh vĩnh viễn sẽ không đuổi theo."


"Đừng nói với anh ấy tôi vẫn còn yêu" là tập truyện gối đầu giường của nhiều bạn trẻ, cũng thuộc thể loại gương vỡ lại lành điển hình. Độc giả chứng kiến tình yêu của Trần Tử Hàn và Vương Y Bối từ chớm nụ, sinh sôi nảy nở, tràn đầy huyết dịch cho đến khi dần dần lụi tàn, đi vào ngõ cụt; chứng kiến họ hết lần này đến lần khác muốn tạo bất ngờ cho nhau, song lúc nào cũng khiến kinh hỉ trở thành bi kịch. Đồng thời, cũng là quá trình trưởng thành của Vương Y Bối, từ cô gái nhỏ không được Trần Tử Hàn dắt sẽ không chịu đi, cô đã học cách đi giày cao gót để tự đứng trên đôi chân của mình, từ dựa dẫm ỷ lại đến độc lập và mạnh mẽ. Tình yêu của họ không phải loại không có nhau sẽ không sống được, song khi được lần nữa chọn lựa, họ vẫn mãi bước về phía nhau. Bởi đó là Vương Y Bối, và đó là Trần Tử Hàn. Nếu không có nhau, họ sẽ tìm cho mình những mảnh ghép thích hợp để chung sống, nhưng chỉ khi có nhau, họ mới có được tình yêu nồng nhiệt sẵn lòng chạy về phía đối phương dù là bao xa. 


2. Hữu Phỉ - Priest


Thể loại: giang hồ, cổ đại, bi hài đan xen, HE


"A Phỉ, ngoài quỷ thần ra, kẻ cất bước giữa thế gian đều là phàm nhân, vì sao con không dám tin, rằng đao trong tay mình có thể không gì không phá?"


"Đúng là thế gian nhiều nỗi hận: hải đường không hương, tường vi nhiều gai, mĩ nhân là một đại thổ phỉ."


"Ta muốn xin cô gả cho một trượng phu đoản mệnh, để hai mươi năm sau ta lại có thể đi tìm cô."


Hữu Phỉ là tác phẩm ngôn tình khá hiếm hoi của Pi đại, nội dung xoay quanh nữ chính Chu Phỉ - là con gái của đại đương gia 48 trại lừng danh Lý Cẩn Dung và Chu Dĩ Đường. Giữa thời chiến tranh loạn lạc, đất nước chia nam bắc triều, 48 trại "phụng chỉ làm phỉ" dưới sự cai quản của Lý Cẩn Dung là một mảnh thái bình hiếm có. Chu Phỉ lớn lên trong sự nghiêm khắc của mẹ, ân cần của cha, so đo của đường ca và nghịch ngợm của đường muội. Sớm xông pha chốn giang hồ, Chu Phỉ chứng kiến từng sự bất lực của những người được gọi là anh hùng đại hiệp, gỡ ra tầng tầng lớp lớp âm mưu quỷ kế, cũng chọc phải không biết bao nhiêu phiền toái. Chặng đường trưởng thành của A Phỉ là chặng đường đầy gai và sỏi đá, máu và nước mắt, vấp ngã và vực dậy, như ánh kiếm Hi Vi vẫn "sống thọ" dưới uy danh của đại hiệp "Chu gãy đao."


Song đáng phải suy ngẫm nhất truyện, cũng là nhân tài vừa ban phát nụ cười vừa lấy đi nước mắt của độc giả lại là nam chính Tạ Doãn. Vốn là con côi của Ý Đức thái tử, vì loạn lạc mà nước mất nhà tan, từng cạo đầu lên chùa tu hành nhưng phật duyên không đủ nên lại nuôi tóc rồi dạo bước xuống hồng trần. Dù xuất hiện với khinh công được xưng là "Phong quá vô ngân", song võ công của Tạ Doãn lại vô cùng bết bát, cả người được mỗi đôi chân nhanh nhẹn và cái mồm láu cá, cảnh đánh nhau chẳng bao giờ thiếu được đôi ba câu lẻo mép của anh chàng. Nếu thân thế của Tạ Doãn không lộ ra, và loại độc vô phương cứu chữa trên người y không phát tác, biết đâu độc giả vẫn sẽ cứ cười y là kẻ dở hơi. Nhưng rồi, cái cảnh Tạ Doãn nằm trên lưng Chu Phỉ, trong mắt như vương chút ánh sáng cuối cùng của nhân thế, hay cảnh từng lớp da tróc ra dưới lớp áo bào nặng trịch, hoặc cảnh y ngã xuống nền tuyết, nói không ra hơi một câu "Thiên hạ đệ nhất cho ta xem", khiến độc giả như nghẹn lại, thắt lòng thắt dạ vì thương xót.


Truyện của Priest luôn mang theo yếu tố bi hài, khiến người đọc khi cười thì cười đến lật bàn, nhưng cũng có những khoảng lặng khoét rỗng lấy trái tim như đôi ba lần súyt thì đoản mạng của Đoan vương điện hạ Tạ Doãn. Phân đoạn tình cảm trong truyện của Pi thường rất ít, nhưng lại ngọt, ngọt đến tận tâm can. Dù rằng truyện có cái kết đi quá nhanh và hơi cụt so với dung lượng khổng lồ của toàn truyện, nhưng Hữu Phỉ vẫn là một tường thành không bao giờ sụp đổ trong lòng tôi.


3. Yêu em từ cái nhìn đầu tiên - Cố Mạn


Thể loại: võng du, vườn trường, HE


"Nếu như biết có một ngày anh yêu em nhiều đến vậy, anh nhất định sẽ yêu em từ cái nhìn đầu tiên."


Cố Mạn là cái tên không còn quá xa lạ với độc giả yêu thích truyện ngôn tình, truyện của cô không có quá nhiều cao trào nhưng vẫn dễ dàng thu hút người đọc bởi cách hành văn nhẹ nhàng, lãng mạn.

"Yêu em từ cái nhìn đầu tiên" là tác phẩm mang yếu tố võng luyến, cũng bởi vậy nên không có những mở đầu thường thấy của truyện thanh xuân vườn trường, mà truyện ghi được ấn tượng mạnh với phần dẫn nhập vô cùng mới mẻ. Bạn học Bối Vi Vi của chúng ta vừa mới lên mạng, dòng chữ "Vi vi, đến Vong tình đảo đi, chúng ta li hôn" ngay lập tức đập vào mắt cô nàng. Ly hôn thì ly hôn thôi, dù sao cũng chỉ là trò chơi, Vi Vi kết hôn cũng chủ yếu chỉ để làm nhiệm vụ. Vậy nên cô thoải mái đồng ý, còn hào phóng không nhận hiện phí cấp dưỡng của người ta. Ai ngờ vừa ly hôn với cô, "chồng cũ" Chân Thủy Vô Hương đã vội vã kết hôn với đệ nhất mỹ nữ Mộng Du Giang Hồ - Tiểu Vũ Yêu Yêu. Mang tâm trạng đi xem vui, Vi Vi vô tình bị người ta hiểu lầm là đang vương vấn tình cũ, cuối cùng gặp được đại thần đỉnh cấp trong game: Nhất Tiếu Nại Hà.


Dù là Nhất Tiếu Nại Hà trong game, hay là Tiêu Nại ngoài đời thật, với Vi Vi mà nói thì đều là đại thần, một người nằm ngoài tầm với của bản thân. Thế nhưng không những cô có thể cùng anh kết hôn trong game, mà con đường ấy còn dẫn dắt cô gặp được anh ở ngoài đời. Sau những cuộc vui ở Mộng Du Giang Hồ, từ gặp đám Hầu Tử Tửu, Ngu Công Leo Núi, cùng bọn họ trò chuyện cười muốn co rút khóe miệng với những câu phán độc nhất vô nhị của Nhất Tiếu Nại Hà; đến những cuộc chiến cùng sát cánh bên nhau, Vi Vi chiến đấu, Nại Hà ngồi một bên đánh đàn, thi thoảng bọn Ngu Công thắc mắc, anh lại có thể thản nhiên đáp: "Những người không có phu nhân bảo vệ như các cậu không hiểu được đâu."; sau đó là cuộc thi làm video vô cùng độc đáo của nhóm Vi Vi với tiêu đề "Nữ tặc cướp chồng", hay trận so tài phu thê vốn đã vào chung kết nhưng chỉ vì Nại Hà không onl mà đội họ phải chấp nhận thua cuộc. 


Đến đây, bước ngoặt trong mối quan hệ của Tiêu Nại và Bối Vi Vi đã được mở nút thắt. Cách Cố Mạn xây dựng tình huống để hai người gặp nhau ngoài đời vô cùng hợp lí, vậy là sau mấy tháng quen biết trên mạng, Vi Vi cuối cùng cũng đã có thể tận mắt được gặp Nhất Tiếu Nại Hà. Chuyện tình của họ đến nhanh như một cơn gió, nhưng không chóng vánh mà vô cùng bền vững bởi sự kiên định của đại thần Tiêu Nại. Câu nói làm nên thương hiệu, cũng là câu nói làm tôi ấn tượng nhất với nhân vật này là: "Nếu như biết có một ngày anh yêu em nhiều đến vậy, anh nhất định sẽ yêu em từ cái nhìn đầu tiên". Ngắn gọn, nhẹ nhàng, nhưng thể hiện được cái sâu đậm trong tình yêu mà anh dành cho Bối Vi Vi. 


4. Truy tìm kí ức - Đinh Mặc


Thể loại: trinh thám, tâm lý, HE


"Đợi em tốt nghiệp rồi kết hôn. Cuộc đời này ngoài em anh sẽ không lấy ai khác."


 "Trong cuộc đời này có biết bao người cầu mà không được, nhưng họ vẫn phải chịu đựng đấy thôi. Thật ra cứ cố gắng sống, cuộc đời sẽ trôi qua rất nhanh."


Không giống với hai bộ trinh thám "tiền bối" là "Hãy nhắm mắt khi anh đến" và "Nếu ốc sên có tình yêu" để mặc tình cảm của nhân vật chính tiến triển theo trình tự thời gian tăng dần, trong bộ thứ ba này, Đinh Mặc lựa chọn một phương thức nhập truyện hoàn toàn khác hẳn. 


Khác với Giản Dao dịu dàng thông minh, Hứa Hủ yếu ớt nhưng dũng cảm, Bạch Cẩm Hi - Tô Miên là nhân vật nữ chính gây được ấn tượng nhất với hình tượng được xây dựng mang phong cách mạnh mẽ, phóng khoáng và có phần hơi thô lỗ. Đi theo lối tra án bằng cách phân tích tâm lý tội phạm, cô thường gặp phải những quan điểm và luồng ý kiến trái chiều với những người tra án truyền thống. Suốt năm năm mất đi kí ức, cô làm cảnh sát trong đồn Quan Hồ, xử lí vài ba vụ án không đáng kể, mãi cho đến khi gặp được Hàn Trầm. Cuộc đánh nhau trong bóng tối, mùi thuốc lá hơi nồng và thân hình có phần quen thuộc, cùng với những suy đoán có phần hơi trái ngược khiến hai người nhiều lần nảy sinh mâu thuẫn. Song tuyến tình cảm đã được khéo léo xây dựng len lỏi quanh sự nghẹt thở của từng vụ án, đó là cái đỡ vững vàng của Hàn Trần trước một Bạch Cẩm Hi sợ độ cao, cũng là cái ôm trọn cô vào lòng trên chiếc mô tô khi đang truy đuổi tội phạm.


Về nhân vật Hàn Trầm, vốn là tay cảnh sát lão luyện đời đầu, những tin đồn với nhiều phiên bản được người đời truyền tụng về anh không hề ít. Anh cũng bị mất trí nhớ như Bạch Cẩm Hi, khác một điều là trong đầu anh luôn tồn tại bóng hình một người phụ nữ mà anh nhận định đó là người mình yêu. Anh vẫn hoài kiếm tìm, dù đến cái tên của cô anh cũng chẳng hề hay biết, hoặc thậm chí cho dù cô có đứng trước mặt thì anh cũng không tài nào nhận ra.Thứ duy nhất khiến anh khẳng định rằng người phụ nữ đó thực sự tồn tại mà không phải là những mộng ảo do bản thân tự huyễn hoặc, là câu nói như văng vẳng bên tai "Đợi em tốt nghiệp rồi kết hôn. Cuộc đời này ngoài em anh sẽ không lấy ai khác."


Sau những buổi tập huấn ở thành phố Lam, Bạch Cẩm Hi gia nhập tổ Khiên Đen và cùng đồng đội nhận được vụ án đầu tiên, cũng là vụ đánh dấu sự rục rịch hoạt động của tổ chức 7 người bao gồm: E, T, L, R, A, M và S là chủ mưu kiêm lãnh đạo. Giữa những giây phút nguy hiểm rình rập, hai người không ngại xả thân vì nhau và sát cánh bên nhau cùng chiến đấu. Có lẽ tình cảm của Hàn Trầm và Bạch Cẩm Hi đã được hình thành, nhưng đến khoảnh khắc cận kề cái chết đó họ mới nhận ra cảm giác của mình với đối phương khác biệt như thế nào. Song mãi cho đến khi biết được đối phương chính hôn phu/ thê của mình, cả hai mới thực sự vứt bỏ mọi rối rắm, nắm tay nhau cùng truy tra chân tướng phía sau vụ án năm xưa. Cái kết tuy chưa quá hoàn mĩ, nhưng mỗi nhân vật của "Truy tìm kí ức" là một mảnh đời được xây dựng hoàn hảo, không tập trung quá đà vào nhân vật nào, cũng không bỏ ai rớt lại phía sau. Có lẽ bởi vậy, mà tác phẩm này có vẻ còn thành công hơn so với hai tác phẩm trinh thám đi trước của Đinh Mặc.


5. Thất tịch không mưa - Lâu Vũ Tình


Thể loại: ngược tâm, SE


Thất Tịch Không Mưa chẳng phải câu chuyện quá dài, chỉ vỏn vẹn 17 chương, nhưng có cách kể chuyện độc đáo khi hai chương đầu là không gian kể riêng của Thiên Tình và Hàn Vũ, các chương sau này mới lấy ngôi kể thứ ba làm chủ đạo. Cũng bởi vậy, cuộc đời của Thiên Tình từ khi còn là một cô bé, ngây thơ hỏi "cô nhi là gì?", bám riết lấy Hàn Vũ không ngơi nghỉ đến lúc trưởng thành trải nhiều đau thương từ sự hành hạ của người mẹ và cái lạnh nhạt của Hàn Vũ đều được thể hiện một cách đầy đủ và trọn vẹn. Hoặc sự bất đắc dĩ của Hàn Vũ khi lỡ yêu nhưng phải bắt buộc bản thân phải quên đi, phải đối xử tàn nhẫn với người con gái được xem là trung tâm cuộc đời anh. Có lẽ ngay khi bắt đầu, Thất Tịch Không Mưa đã định là một câu chuyện có cái kết buồn thảm, đi một vòng lớn tới vậy, kết cục của họ vẫn chỉ vỏn vẹn bị ngăn cản bởi năm chữ: "Chúng ta là anh em."


Tôi thích cái cách Lâu Vũ Tình chia truyện ra làm ba phần riêng biệt, mỗi phần là một giai đoạn trong cuộc đời Thiên Tình và Hàn Vũ. Lại càng thích hơn cách cô đưa vào đầu mỗi phần truyện một vài câu nói, vừa như một văn án riêng biệt, lại đảm nhận nhiệm vụ gây nên sức hút với độc giả.


Phần 1: Thời niên thiếu

"Tình yêu giống như lần đầu được nếm thử quả khế mới chín.


Chua chua chát chát, nhưng vẫn không kìm được,muốn nếm thêm một lần nữa.


Trong quả khế chát xanh xanh có nụ cười ngốc nghếch, ngọt ngào của anh, tình đầu thơ ngây, trong sáng của em lặng lẽ nảy mầm."


Toàn bộ những chương trong phần một, là sự nhõng nhẽo bám riết của Thiên Tình, là cái bao dung thương yêu của Hàn Vũ. Như tình anh em, lại giống với mối tình đầu đầy những hoài niệm. Rõ ràng đã hứa với nhau cùng đợi ngày thất tịch, Hàn Vũ lại không từ mà biệt, thất hứa như cái cách mưa rơi không ngừng ngày 7/7 ấy. Giông tố bắt đầu kéo tới, cuốn trôi những thơ ngây vụng dại tuổi còn non.


Phần 2: Nhìn từ xa

"Ánh sáng và dáng hình, ngày và đêm, sự luân phiên của năm tháng chậm chạp.


Đàn ông và phụ nữ, sống và chết, hai đầu của cán cân tình yêu.


Thiên đường và địa ngục, em nhìn anh từ xa nhưng không thể chạm tới.


Sự dây dưa của sống và chết như vậy nhưng lại mãi không thể gặp nhau ở một điểm."


Mọi sự day dứt, những việc làm dù đã suy tính cẩn thận vẫn chẳng biết đó là nên hay không, cái vấn vương của tình yêu vẫn còn dù cả hai đã biết sự thật về thân thế của Thiên Tình, dù Hàn Vũ đã cưới Tâm Bình. Buông không được, nắm chẳng xong, tình của họ không được đơm hoa kết trái, dù hoa có nở, thì cũng sẽ tàn phai mà chẳng kịp đợi đậu trái. 


Phần ba: Sự vấn vương của mùa thu


"Nếu như còn có thể sống thêm một ngày, em muốn dũng cảm cho anh biết: Em yêu anh!


Dâng tặng sự đẹp đẽ của vẻn vẹn hai mươi tư tiếng đồng hồ cuối cùng em có.


Chờ đợi kiếp sau hóa thành con ve sầu mùa thu hát cho anh nghe khúc ca du dương mùa hạ."


Như ve sầu chẳng bao giờ kêu râm ran mùa thu, như chiếc khăn len đan mãi chẳng xong của Thiên Tình, tình yêu của họ cũng chỉ có thể dừng lại ở mức lưng chừng. Bệnh của Thiên Tình ngày càng thêm nặng, thị lực giảm sút, chân tay phù nề, nhưng nụ cười thì mãi nở trên môi. Bởi Hàn Vũ luôn ở bên cô một giây không rời, bời chỉ cần cô lên tiếng gọi, anh lúc nào cũng sẽ đáp lại bằng một giọng pha lẫn sự đau xót khôn nguôi. Điều an ủi duy nhất sau cái kết lấy đi nhiều nước mắt, có lẽ là căn bệnh mà Hàn Vũ và Thiên Tình đồng thời mắc phải, là thi thể Hàn Vũ rồi sẽ được chôn cất cùng với Thiên Tình. Dù không có ngoại truyện, nhưng Lâu Vũ Tình dường như vẫn để lại một không gian cho độc giả tự tưởng tượng, rằng có lẽ Thiên Tình và Hàn Vũ sau khi chết đi có thể trở thành đôi bướm cùng ngao du thiên hạ, vân du tứ hải như Lương Sơn Bá - Trúc Anh Đài, chẳng hạn.