bởi M MT

0
0
2103 chữ

Cỡ chữ

Màu nền

Chương 5: Rose


Thành phố Anatole

Nhà nghỉ BD

21:29:17

           

Lúc này Rose và lão Rust già đang chầm chậm tiến vào khu vực đỗ xe của nhà nghỉ BD. Đây là một nhà nghỉ tọa lạc ở ven đường quốc lộ, nằm ở phía Tây thành phố, vùng đất ít dân cư và không sầm uất như phía trung tâm.

Rose và lão Rust mở cửa xe bước ra, hai người vẫn mang áo giáp trên người như mọi khi. Cái số phận hẩm hiu của cảnh sát ở cái thành phố này bắt buộc họ phải làm như vậy, nếu họ không muốn đang ngồi trên xe nhấp ly cà phê và ngực bị thủng nhiều lỗ.

Lão Rust súng giắt bên hông, tay cầm điếu xì gà đưa lên miệng kéo một hơi, rồi ì ạch bước tới. Rose thì mang áo sơ mi xanh dương bên trong, áo giáp bên ngoài. Vì cảm thấy vướng mắc nên anh đã vứt cái áo khoác “trench coat” màu đen của mình ở lại xe.

Chậm rãi tiến tới dãy phòng nghỉ trước mặt, bước lên tầng trên, hai người áp sát tới căn phòng “203”. Rose đứng bên này, còn Rust già thì đứng bên kia cánh cửa. Nhìn lão Rust gật đầu ra hiệu, Rose hít một hơi thật sâu rồi lấy đà đạp tới. Đến lần đạp thứ ba thì cánh cửa vẫn vững như bàn thạch, điều đó khiến Rose cảm thấy rất bực mình và anh chàng quyết định nổ súng vào chốt cửa.

“APD đây.” Rose hét lớn sau khi đạp tung cánh cửa và xông vào. APD là tên viết tắt thông dụng của từ “Anatole Police Department – Sở Cảnh sát Thành phố Anatole”, mà các cảnh sát hay hét lớn khi thực hiện các chiến dịch.

Lúc này trên giường, một phụ nữ đang loay hoay mặc đồ, thấy cánh cửa bung ra, cô ả liền kéo nhanh chiếc chăn lên để che lại. Rose biết gã đàn ông đang trốn trong phòng tắm nên liền đi tới.

“Bước ra thằng kia, đừng để tao phá cửa xông vào.” Rose nói lớn.

Gã đàn ông sợ hãi mở cửa đi ra, Rose trông gã chả khác gì lão Rust già. Sau khi thông báo mình là ai, Rose liền bảo hai người nam nữ mang quần áo vào và dắt về sở cảnh sát. Rose có nhiệm vụ áp giải người phụ nữ, còn lão Rust thì lo gã bản sao của mình.

Lão Rust đẩy gã béo tới cốp xe. “Đứng đó chờ tao chút.” Nói xong lão đi tới bờ sát bờ tường cổng và trút bầu tâm sự.

Lợi dụng tên thám tử không để ý cảnh giác, gã béo liền nhanh chân chạy tột đi. Lão Rust đang giả vờ đi tiểu, thấy gã béo chạy nên liền lắc đầu và tiếp tục công việc của mình. Rose lúc này cùng người phụ nữ đi ra, thấy lão Rust đi tới, anh liền nhếch môi cười như vừa hiểu ra mọi chuyện.

“Anh để hắn ta thoát rồi sao?” Rose nói.

Lão Rust giả vờ ra vẻ ngạc nhiên. “Hắn ta chạy rồi hả?” Lão mở cửa xe và ngồi vào trong khởi động máy.

Rose mở cửa cho người phụ nữ ngồi ở ghế sau, còn mình thì ngồi ở ghế trước. Xe chạy được một đoạn thì rẽ vào một con đường vắng bên bìa rừng. Tiếp tục chạy thêm một đoạn nữa, cảm thấy không có ai và đã an toàn, lão Rust liền dừng xe lại. Chiếc xe đậu ở giữa cánh rừng, ánh đèn pha chiếu sáng cả một quãng phía trước.

Rose bước ra và mở cửa xe cho người phụ nữ. “Bước ra.”

Người phụ nữ vừa ra khỏi xe thì đã sờ tay lên mặt của Rose. “Bớt lạnh lùng đi chàng trai.”

Rose khẽ cười. “Helen, lần sau chị đừng cài cửa chặt như vậy chứ.”

“Hắn ta chốt cửa, chứ đâu phải chị.” Helen nhếch môi cười. “Mà sao dạo này em yếu quá vậy.” Ý của cô là việc đạp tung cửa.

“Em đâu thể nào trẻ mãi được chị.” Rose nghĩ mình nên đi thẳng vào vấn đề. “Chị Helen này, chị biết gã nào có biệt danh là Big Dog không?”

Helen hút một hơi thuốc và trầm ngâm giây lát. “Hình như có.” Cô nhìn Rose. “Da đen, lùn, xấu và miệng thối như phân. Đó có phải là người em cần tìm không?”

“Cũng có thể.” Rose gặng hỏi. “Em có thể tìm gã ở đâu?”

“Chị có gặp gã vài lần ở club C. Em nên tới đó xem thử.” Helen hút một hơi nữa rồi búng điếu thuốc.

Rose khẽ cười. “Em cảm ơn chị nha.” Anh móc một xấp tiền đút vào tay bà chị thân thương này.

Helen biết trước nên liền quơ tay né tránh. “Chị không lấy tiền của mày đâu. Nợ mày, chị còn chưa trả.”

Lão Rust thấy vậy liền chem vào. “Không lấy thì trả lại cho tôi.” Ông giả vờ nói khích như vậy để Helen lấy tiền.

“Đưa cho chị.” Helen liếc mắt. “Tiền của lão già đó thì chị lấy.”

Rose mỉm cười. “Thôi chị lên xe đi, em với lão Rust dẫn chị đi ăn gì đó lót bụng.”

Sau khi biết được gã Big Dog hay lui tới club C, Rose cùng lão Rust bèn ẩn nấp bên ngoài để tiếp cận. Vì sợ liên lụy đến Helen, nên anh không muốn nhờ chị ta làm tay trong để trà trộn chỉ điểm. Đậu xe bên ngoài, cách vũ trường không xa, anh và lão Rust thay phiên nhau dùng ống nhòm quan sát và máy chụp hình Canon để bắt trọn những gương mặt hay lui tới. Không khó để hai người nhận ra các bộ mặt thân quen, không mafia thì cũng là đồng đội.

Thấy vẻ mặt nhăn nhó của Rose, lão Rust vừa gặm chiếc hamburger, vừa nói. “Hơn một nửa sở cảnh sát đều là bọn biến chất. Những tên còn lại thì chuẩn bị sắp trở thành.”

“Anh cũng nhận mình là bọn biến chất sao?” Rose đang quan sát ống nhòm đáp lại.

“Tất nhiên.” Lão Rust mút ngón tay cái dính nước tương. “Không biến chất kiểu này, thì cũng biến chất kiểu khác. Đều là biến chất cả.”

Rose tò mò. “Như thế nào?”

“Che giấu việc chúng ta làm, làm trái quy định, giết tội phạm, biển thủ tiền bẩn, đó cũng là một kiểu biến chất. Thứ khác nhau giữa tôi và bọn chúng.” Lão nhìn sang Rose. “Chỉ là cách nhìn nhận mà thôi.”

Rose khẽ cười. “Ít nhất thì chúng ta cũng biến chất theo kiểu riêng của mình và thực thi thay cho công lý.” Nếu để chúng cho pháp luật xử, trước sau gì bọn chúng cũng được thả, hoặc được xử án treo.

Hai người cứ tiếp tục quan sát như vậy, và nhiều ngày trôi qua, nhiều lần thay đổi xe để tránh bị phát hiện, nhưng gã Big Dog vẫn chả thấy đâu. Có những đêm mưa tầm tã, có những lúc hai người phải thức trắng đêm để quan sát, nhưng rồi mọi chuyện vẫn công cốc không có gì.

Đêm nay cũng vậy, sau khi tan ca và giải quyết một vài chuyện cá nhân xong, hai người lại tiếp tục tới gara người quen. Chọn một chiếc xe, lắp biển sổ giả và đánh tới trước club C để theo dõi. Trời tiếp tục xổ mưa như trút nước, hai người gặm đỡ bánh mì cho qua cơn đói và nhấp chút rượu để sưởi ấm toàn thân. Thành phố mới vừa vào đông và cơn mưa khiến người ta cảm thấy càng thêm hiu quạnh.

“Trời này mà ở nhà làm chút súp nóng, nhấp một chút rượu thì còn gì bằng.” Lão Rust bắt đầu kêu ca.

Rose nghe xong cũng thấy chột dạ. Lúc mới vào ngành, anh đã nghe về gia cảnh của lão Rust này. Tận tụy, tâm huyết với công việc và cuối cùng lão với vợ cũng phải ly thân. Cô vợ của lão cảm thấy ngán ngẫm cho gã chồng, mà cả tuần chỉ chạm mặt nhau được mấy lần. Con cái học hành như thế nào, thèm cái cảm giác được quan tâm của người cha ra sao, chưa kể ốm đau bệnh tật, và lão thì suốt ngày cứ cắm mặt vào công việc. Giờ thì lão đang sống trong ngôi nhà nhỏ của mẹ mình ở phía Tây thành phố, còn vợ và các con thì sống ở ngôi nhà lớn của lão ở trung tâm.

“Dạo này anh có về thăm mấy đứa nhỏ không?” Thật ra anh biết chắc là không, nhưng vẫn phải giả vờ hỏi.

Lão Rust nhấp một chút rượu trong bình inox. “Không. Giờ đã có gã nào đó thay tôi chăm sóc cho mấy đứa nhỏ rồi.” Ý lão muốn ám chỉ đến gã bạn trai của vợ mình.

“Dù là vậy nhưng mấy đứa chỉ có mình anh là cha.” Rose muốn an ủi.

“Cậu biết cái nghề của chúng ta mà. Mọi việc chỉ tổ làm liên lụy đến họ thôi.” Lão nói khía đến việc trả thù của bọn tội phạm.

Rose khẽ cười. “Đừng nói với em, là anh vẫn ngồi trong xe và quan sát bọn nhỏ từ xa qua ống kính chứ?”

Lão Rust chậc một tiếng. “Nhấp chút rượu cho ấm đi.” Lão muốn né tránh chủ đề thật sự nhạy cảm này. Mà cái thằng oắt con chưa được bao giờ làm cha, thì làm sao có thể hiểu được nỗi lòng của lão.

Rose lắc đầu khẽ cười rồi đưa bình inox lên miệng nhấp nhẹ. Điện thoại bỗng rung lên và anh liền bắt máy. “Em nghe đây, chị Helen.” Anh đưa bình rượu lại cho lão Rust.

“Chị tìm hiểu giúp em rồi. Tối nay gã Big Dog sẽ tới club C.” Helen đáp.

Rose thở dài. “Em biết chị muốn giúp em. Nhưng em không muốn chị gặp nguy hiểm.”

Lão Rust ngồi bên cạnh nhếch môi. “Nếu không muốn cô ta dính vào, thì cậu đừng nên tìm tới dò hỏi thông tin.”

Helen nói trong điện thoại. “Chị biết bảo vệ bản thân mà. Với lại gã Big Dog này làm gì đến mức phải đi tìm chị trả thù. Chị hỏi mấy con em rồi, gã chẳng qua chỉ là một thằng ma cô chăn gái thôi.”

Rose nhíu mày. “Chị bảo hắn ta là ma cô?”

Helen ừm một tiếng. “Hắn ta chăn gái cho các nhân vật lớn.” Cô tò mò. “Mà em đang truy quét mại dâm sao?”

“Không ạ.” Rose nói thật. “Hắn ta là đầu mối duy nhất của vụ án mà em đang điều tra.” Anh nói nhanh. “Mà chị nghe em đi, dù có vậy đi chăng nữa, thì chị cũng đừng tham gia vào.”

Helen bĩu môi. “Biết rồi ông cụ. Vậy nha, có gì nói chuyện sau.”

Rose dạ một tiếng rồi cúp máy. Sau đó anh nhìn sang lão Rust. “Helen bảo tối nay gã Big Dog sẽ xuất hiện. Nghe đâu hắn ta là một tên ma cô, chứ không phải như những gì tên David nói. Em thấy chuyện này chúng ta cần phải tìm hiểu kỹ.”

Hai người tiếp tục bàn luận và theo dõi vũ trường. Rồi hai người cũng thấy gã Big Dog xuất hiện với vài tụi đàn em. Lão Rust đưa máy ảnh lên chụp liên tục, còn Rose thì dùng ống nhòm quan sát từng đối tượng. Gã Big Dog bước vào trong, Rose liền bỏ ống nhòm xuống. Trong lúc đang suy nghĩ, Rose chợt thấy một gã dáng người cao đi về phía xe của mình. Gã mang áo mưa quân đội dài quá gối, hai tay đút vào túi, đầu hơi cúi xuống và bước đi trên lề.

Thấy điệu bộ của gã đáng nghi, Rose liền đưa tay xuống hông và cầm hờ vào khẩu súng. Gã tiếp tục lướt qua và khi gã nhìn thẳng vào chiếc xe, anh thấy gã đang mang chiếc mũ kapi, một loại mũ của các sĩ quan quân đội. Vì tối quá nên anh không thể nhận ra gã thuộc đơn vị nào, và anh cũng không biết gã có nhìn thấy hai người đang ở trong xe hay không.