I.
"why is art"
- my darling thou ask -
"have categories to be marked,
since when drawn the line,
since when is it defined
by old loud farts?"
my answeer thou needn't,
so silently i sit.
amused by how the light thou lit -
tracethe linements of a free spirit,
trapped in thou damned eyes
windows to a long broken life.
- my darling you laugh -
"is getting one feeling right
Is kissing strangers if they might.
jumping in unknown water opens life wide."
thy eyes stare deep in mine
from thine to mine come fireflies
isn't this art how it urges me to cry?
without knowing why
but it feels right
just like reading Whitman's crafts;
or Shakespeare's
or Langston Hughes's;
JoyHarjo's
but then comes fear
thou, one who falls in love
one shall brought me tears.
to lead this one soul of misguidance."
to thee words i surrender,
to thy world, i wander.
forever and after.
because thou are what's under the water
to me, my darling is: art.
Tôi không có cách nào để dịch đoạn thơ trên mà vẫn giữ được vần lẫn nhịp điệu của nó. Song, nếu bạn là người Việt và hứng thú với những gì xảy ra trên kia, câu chuyện là thế này: nhân vật "tôi" bị người yêu của anh ta hỏi tại sao nghệ thuật lại được phân loại và đánh giá, từ khi nào mà những lằn ranh giới được vạch ra bởi các lão già. Nhận ra người yêu không hề quan tâm đến câu trả lời của bản thân, nhân vật "tôi" bắt đầu nghĩ về một vài lời mà người yêu mình nói khi trước. Cuối cùng, nhân vật "tôi" rút ra kết luận rằng: với anh ta, người yêu của mình chính là nghệ thuật.