5. Lời tạ từ
Lá thứ thứ bảy.
Anh này,
Cuối cơn đau là một khoảng lặng. Những niềm thương nhiều năm ấy, thứ mà em nghĩ có khi mình sẽ phải dùng cả đời để vượt qua đã nằm lặng sâu dưới lòng đại dương. Chúng nằm ở đó, hiện diện mà đã chết đi vì bị quên lãng.
Tất thảy sự cố gắng khờ khạo dần tĩnh lặng, em bước ra khỏi cơn đau, ra khỏi vùng mây mù một sớm mùa đông lạnh. Cơn đau ấy dường như không còn âm ỉ, nhức nhối, còn người như cơn mê man bọc lấy cõi đời em trong khoảng không suy tưởng. Rồi một ngày em tỉnh giấc, cơn đau chỉ còn là cái tên.
Dưới lớp lớp cơn sóng vỗ, mọi thứ im lìm như chúng đã từng và sẽ luôn. Em không biết bao lâu, để hoàn toàn vùi sâu cơn đau ấy. Nhưng chí ít, mọi niềm đau ấy không còn hằn in trên da thịt, tâm trí, hay soi rọi qua đôi mắt khi em nhìn đời này. Khi em tin rằng mọi điều sẽ thay đổi tốt hơn, cả em và người, dù sẽ không còn gặp nhau trong đời.
Tất nhiên, em cũng không mong mình vội vã thúc giục bản thân phải quên đi cơn đau và người. Lần này em không né tránh nữa, khi cơn đau ập đến và khi nỗi buồn thấm vào từng ngóc ngách thân thể, tế bào. Và những vùng mây hờ hững, xa xăm như thể em đã hóa hình vào trong chúng. Nỗi buồn này đi kèm cơn đau ấy, như nó vẫn luôn.
Trong chiều thời gian tưởng như là vô tận này, ở giữa trăm ngàn ngã rẽ cuộc đời, em vẫn sẽ luôn ôm ấp những nỗi buồn dịu dàng của em như thế. Ngay cả trong cơn mộng mị không bờ bến, giữa những hoan lạc thoáng vui, hay bộn bề của cuộc sống đời người, em vẫn ôm lấy và vỗ về nỗi buồn có dáng hình chúng ta.
Vẫn sẽ mỉm cười khi nhắc về tình em dành cho người, những điều mà anh đã giúp em học được, chẳng hạn như nỗi đau và sức mạnh của sự cô độc. Em sẽ không quên.
Những lấp lánh ấy sẽ phù đầy miền ký ức em dành riêng trong tâm trí của mình. Dù cho khi mùa xuân đến, hoa sẽ lại nở. Mùa hạ sang, mưa sẽ rửa trôi. Hay thu tàn, những nhành cây kia cằn cỗi. Hoặc đông về, hiu hắt mảnh trời đêm sương lạnh.
Vẫn cứ thế, dập dìu theo bước chân em ngày mai, ngày sau và mãi thế.
Niềm tin yêu của em cũng xin gói ghém lại tại nơi này, bằng ngôn từ mà em quen thuộc nhất, để có thể hóa hình tình yêu và nỗi nhớ. Để lưu giữ những niềm đau dịu dàng, những vẹn nguyên của một thuở lòng nhiệt thành mong anh bên đời mình trong hữu hạn của nhân gian.
Chúc anh năm dài tháng rộng thành toàn, viên mãn an nhiên, yên vui hạnh phúc.
Em, mến thương.