bởi Li Phan

67
5
564 chữ

Cỡ chữ

Màu nền

Tản: Hôm nay cô ấy là người thổi nến cùng anh...



Tôi và anh đã chia tay. Anh mong chúng tôi vẫn sẽ là bạn, thế nhưng tôi thản nhiên từ chối.

Vì tình yêu tôi dành cho anh còn quá lớn. Vì tôi không thể chấp nhận cái lý do nhạt nhẽo là chúng tôi không hợp nhau. Và vì tôi cũng không đủ can đảm mà thản nhiên đối diện cùng anh nữa.

Thế nên tôi rạch ròi vạch ra một khoảng cách giữa tôi và anh.
Chúng tôi, giờ chẳng còn là gì của nhau cả.

Một năm trôi qua êm ái. Thế rồi hôm nay facebook hiện lên tấm ảnh anh thổi nến sinh nhật cùng một ai đó - chẳng phải tôi. Xung quanh có bạn bè anh rất đông, ai cũng nhìn họ vô cùng ngưỡng mộ.

Ngọt ngào thật đấy!

Tôi chẳng thể nào trách tấm ảnh vô tình hiện lên khiến tim tôi đau. Khiến đôi hình ảnh cũ bỗng chốc quay về làm vết thương xưa nhói thêm lần nữa. Tôi chẳng còn tâm tư gửi đến anh một lời chúc mừng sinh nhật. Cũng chẳng thể động viên bản thân mình xin đừng bận lòng. Vì chúng tôi đã chẳng còn là gì của nhau cả. Một lời nhắn thôi, tôi cũng sợ vài dòng tâm tư của mình chợt hóa thành sóng mà cuộn trào.

Ký ức quay về ngày này một năm trước. Tôi còn cố tình tổ chức cho anh một sinh nhật vô cùng lãng mạn và đông vui. Tôi còn muốn cho anh những bất ngờ ngọt ngào và hạnh phúc. Vậy mà giờ đây bên anh là một cô gái khác. Kỉ niệm trong tôi thì vẫn vẹn nguyên. Chỉ là anh đã thay một cô gái ngồi bên anh cùng thổi nến mà thôi.

Sự thật mãi là vậy đấy. Đâu phải cứ là kẻ thật lòng thì sẽ nhận được hồi đáp cho tấm chân tình ấy đâu.


Tôi lẳng lặng đem màn hình điện thoại tắt đi. Tắt đi hình ảnh anh cùng cô gái khác cùng đang bên nhau vui vẻ. Tắt đi nụ cười anh tràn đầy hạnh phúc nghe cô gái ấy hát một khúc hát thật êm tai.
Đêm nay mình tôi buồn đến lặng người trong góc phòng vắng nơi này.

Tôi hát khe khẽ một đoạn nhạc quen...
“Happy birthday to you... Happy birthday to you...”


Anh hãy cứ hạnh phúc thật nhiều anh nhé, để tôi đủ đau thương, sẽ học cách thoát ra khỏi tình cảm tôi luyến tiếc nơi anh. Anh hãy cứ vui vẻ bên cô ấy anh nhé, để tôi biết sẽ chẳng còn vị trí nào cho mình, và chọn cách rời khỏi thế giới của anh.

Thế gian này ai rồi chẳng tìm thấy cho mình một hạnh phúc. Rồi cũng sẽ có người yêu thương tôi nhiều hơn anh. Trân trọng tôi nhiều hơn anh. Để tôi hiểu ra rằng, trong cuộc đời tôi anh chẳng phải là người tốt nhất. Rồi cũng sẽ có người chẳng bỏ lại tôi với lý do mình chẳng hợp nhau.

Để tôi biết tôi vẫn luôn còn có ai đó cạnh bên. Và rồi sau tất cả, tôi có thể hồn nhiên mà kể với người ấy: Rằng anh chỉ là người tôi từng cùng thổi nến một chiếc bánh sinh nhật mà thôi.

#LP