[Thơ dịch] Hạ tàn - Judith Viorst
SUMMER'S END
One by one the petals drop
There's nothing that can make them stop.
You cannot beg a rose to stay.
Why does it have to be that way?
The butterflies I used to chase
Have gone off to some other place.
I don't know where.
I only know I wish they didn't have to go.
And all the shiny afternoons
So full of birds and big balloons
And ice cream melting in the sun are done.
I do not want them done
HẠ TÀN
Từng cánh hoa rơi trước thềm nhà
Chẳng gì ngăn được tiết hạ qua.
Sao em còn muốn hồng hoa nở?
Chúng đâu tùy tiện thế bao giờ.
Cánh bướm vờn tay mình bắt đuổi
Hôm nay đã lại chốn xa vui.
Nơi mắt không thấy. Mình chỉ tiếc
Phải điệp còn đây với hàn thiền.
Hiên nhà những ngày loang nắng hạ
Bóng bay thả cùng tiếng chim ca
Cây kem đá chảy trong thùng đá
Ước gì tất cả chẳng trôi qua.