“Tớ muốn vứt bỏ cậu. Vứt bỏ những kỉ niệm của chúng ta. Vứt bỏ búp bê cầu nắng. Phong linh tím trên ban công nhà cậu tớ cũng muốn vứt bỏ. Vì sao ư? Mỗi lần nhớ tới cậu, nhìn những đồ vật của cậu là tớ lại khóc. Tớ khóc không ngừng. Ba năm rồi! Tớ vẫn khóc khi nghĩ về cậu! Tớ mắng bản thân mình. Tớ dặn mình không khóc. Ấy thế mà vẫn như vậy, tớ không làm chủ được. Tớ muốn mỉm cười như búp bê cầu nắng mà cậu tặng. Tớ cười với mọi người. Ai cũng thích tớ cười. Nhưng Nắng ơi, cậu có thấy tớ cười không? Tớ cười gượng gạo hơn tớ nghĩ. Chỉ là cố gắng thôi!”
Đã có 1 người đánh giá
Nội dung:
5.0
/ 5
Văn phong: 5.0 / 5
Hình thức: 5.0 / 5
Đánh giá trung bình: 5.0 / 5
Văn phong: 5.0 / 5
Hình thức: 5.0 / 5
Đánh giá trung bình: 5.0 / 5
Chương đang đọc
Phần 1
23:06, 10/03/2020 |
Nhận xét